Đỗ Thị Minh Phương đã đăng lúc 17:56 - 21.04.2023
“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là quyển sách đầu tiên tôi đọc của tác giả Nguyễn Nhật Ánh đồng thời cũng là bộ phim Việt Nam đầu tiên tôi mua vé xem tại Rạp chiếu phim. Tác phẩm viết về tuổi thơ nghèo khó ở một làng quê, chuyện tình yêu của 2 đứa trẻ, chuyện tình cảm gia đình đời thường thật đơn giản, gần gũi. Chỉ cần đọc tác phẩm, tôi có thể tưởng tượng được một vùng quê yên bình, xinh đẹp, những đứa trẻ trong độ tuổi đến trường,…
Xuyên suốt câu truyện, cốt truyện kể về người anh toàn gây truyện rồi em trai nhận hết hậu quả rồi Thiều vẫn luôn mang một tâm trang day dứt với Tường, chuyện cho thấy trẻ em cũng có thể sai lầm nhiều cũng có thể sửa nhưng nhiều khi không thể sửa lại được những gì chúng ta đã sai lầm trong quá khứ. Đọc truyện khiến chúng ta nhận ra rằng sự bao dung, sự nhận trách nhiệm là chưa bao giờ trễ như cách Thiều hối hận và nhủ lòng luôn chăm sóc em sau những gì mình đã gây ra, như chuyện Tường dù bị người anh gây ra nhiều hậu quả vẫn chấp nhận tha thứ vẫn yêu thương người anh của mình.
Ngoài cốt truyện chính, truyện còn đề cập đến chuyện tình cảm gà bông dễ, Tác giả đã đưa người đọc quay về thời niên thiếu ngây ngô, bướng bỉnh nhưng đầy dịu dàng khi biết mình thích ai đó tuy vậy, truyện vẫn giữ mạch chuyện chính không sa đà vào tình yêu giữa Mận và Thiệu; chuyện gia đình của của Thiệu với người cha và người mẹ khó tính, dễ nổi nóng nhưng đầy yêu thương các con của mình
Đọc truyện này, tôi chỉ mong muốn được đến ngay Phú Yên để ngắm vùng làng quê xinh đẹp, được ngắm những ngày rằm trăng tròn, thêm yêu Đất nước, yêu gia đình và yêu thời “tuổi trẻ” của mình. Truyện đã giúp ta có cái nhìn sâu sắc về cuộc đời, về những lỗi lầm của bản thân qua nhân vật Thiều “xấu tính”. Chợt nhận ra, mình cũng từng xấu tính, từng gây hậu quả, từng buồn vui vô cớ như nhân vật Thiệu này. Đây chắc hẳn là một tác phẩm đáng để đọc và suy ngẫm.